Truyện[HotaBook - #ST] Những câu chuyện ma ngắn mà kinh dị

Được viết bởi: Dương Chii


Những câu chuyện tưởng chừng như ít kinh dị, đáng sợ như dưới đây lại dễ gây ám ảnh cho người đọc khi liên tưởng hay nhớ lại nó.

1. Đầm lầy
Kết thúc năm đầu tiên tại trường đại học, 6 người bạn quyết định đi dã ngoại ở một vùng quê hoang vắng. Sau vài tiếng chạy xe đến thị trấn gần đó, họ phát hiện một cái đầm lầy, nằm khuất sau rừng cây và cực kì thuận tiện cho việc lặn. Nhóm bạn trẻ dựng trại trong rừng và dự định sẽ vùng vẫy thỏa thích dưới làn nước vừa trong vừa ấm suốt cả buổi tối. Khi mặt trời vừa khuất sau hàng cây, một cậu bạn trèo lên vách đá cao và nhảy xuống, trong khi 5 người còn lại hò hét cổ vũ. Và rồi những tiếng la hét, cười đùa của họ dần dần tắt lịm vào màn đêm đen như hũ nút khi người bạn kia mãi không thấy trồi lên.


Họ liền lao xuống nước tìm bạn và rồi bị mắc kẹt trong một đám rễ cây. Sau một lúc vất vả, cuối cùng họ cũng thoát ra được và quyết định bỏ cuộc. Quay trở về thành phố với tâm trạng đau buồn, 5 người bạn đã phải trải qua một năm dài kì lạ và cô đơn. Một năm sau đó, họ quay trở lại đầm lầy năm xưa để tưởng niệm người bạn quá cố... Vừa trở lại khu đầm lầy, họ thấy người bạn kia đang đứng ở đấy gật gật đầu. Chưa kịp mừng rỡ vì gặp lại người bạn thân thiết thì họ đã "chết lặng" khi... bạn ấy đột ngột biến mất và chỉ còn lại trơ trọi 5 nấm mồ sát bên mé đầm lầy.




2. Căn nhà gỗ giữa rừng già
Vợ khẽ lay tôi dậy. Tôi nhìn khắp một lượt căn gỗ: con tôi chắc đã ngủ say, lửa trong lò sưởi sắp tàn. “Hình như ai đó đang gõ cửa thì phải” – vợ tôi thì thào. Tôi cũng nghe thấy những tiếng gõ cửa đó. Vơ lấy chiếc rìu và cầm theo cây đèn, tôi mở cửa và nghĩ rằng sẽ thấy một con gấu mèo hay chồn hôi gì đấy, nhưng không... là một bé trai khoảng 10 tuổi. Nó nhìn tôi chằm chằm một lúc rồi đột ngột bỏ chạy về phía rừng. Tôi lập tức đuổi theo. Đến một đoạn, tôi không thấy nó đâu nữa nhưng chợt nghe tiếng sột soạt gần đấy. Tôi lôi nó ra từ trong một bụi rậm.


“Sao cháu lại gõ cửa nhà chú?” – tôi gào lên. “Vì các chú các bác của cháu bảo cháu làm thế” – thằng bé đáp trả. Tôi không tức giận nữa mà chuyển sang thắc mắc: “Để làm gì?”. “Để dụ chú ra khỏi nhà chứ làm gì nữa” – môi thằng bé nở ra một nụ cười quái dị.




3. Người mới
Lần đầu tiên trong vòng 8 năm qua, An dẫn theo một cô gái đến buổi gặp mặt cuối tuần của nhóm chúng tôi. Lúc đầu, chúng tôi hơi sượng vì sự xuất hiện của một người lạ nhưng rồi cũng trở lại không khí vui vẻ, thoải mái nhờ sự cởi mở, thân thiện của cô bạn mới này. Cô ấy mang những chiếc bánh cupcake tự làm cho chúng tôi như món quà ra mắt khi cả bọn ngồi quây quần quanh đống lửa trại kể chuyện ma dọa nhau. “Bạn kể trước đi” – chúng tôi khuyến khích cô bạn mới. Thật ra có rất nhiều điều “rùng rợn” mà đảo quốc sư tử Singpore hiện đại, xinh đẹp còn giấu chưa cho bạn biết đấy. Cô ấy lắc đầu: “Mình xin phép được kể chuyện cuối cùng được không? Mình muốn nghe chuyện của mọi người trước”.


Chúng tôi vui vẻ đồng ý rồi thi nhau kể những câu chuyện truyền thống như ma da, ma tóc dài ru con ngủ trên cây đa già, ma giấu… Đến lượt cô bạn mới, cô ấy chậm rãi: “Thật ra thì những câu chuyện của mọi người chỉ là hư cấu và mình chẳng thấy sợ tí nào. Chúng quá xạo, không có chút cơ sở nào và mắc cười hơn là đáng sợ đấy”. Rồi cô tiếp: “Cái làm mình sợ là những thứ 'hại não' kìa. Những chuyện không thể nào đoán trước được và cũng không ai biết. Không có ma hay những sinh vật không có thật, mà chỉ có những người bình thường, như mình và các bạn vậy”. Nói đoạn, cô cầm chiếc bánh cupcake còn nguyên vẹn của mình lên: “Ví dụ như câu chuyện về một người lạ tham gia vào buổi họp mặt cuối tuần cùng nhóm bạn của bạn trai và rồi đầu độc tất cả bọn họ bằng những chiếc bánh ngon tuyệt tự làm thì sao nhỉ?”.

4. “Giống như cái này đúng không?”
Khi nhập viện, các bệnh nhân đều phải mang một chiếc vòng màu trắng ghi tên của mình trên đó để bác sĩ dễ theo dõi. Nhưng những chiếc vòng màu khác sẽ mang ý nghĩa khác, chẳng hạn như vòng đỏ sẽ dùng để ghi tên người chết. Có một bác sĩ phẫu thuật phải làm ca đêm trong một bệnh viện nọ. Ông ta vừa hoàn thành ca phẫu thuật và đang trên đường xuống tầng hầm. Ông vào thang máy và thấy có một người đứng trong đó. Để phá tan bầu không khí im lặng đến kì cục, vị bác sĩ bắt chuyện với người phụ nữ nọ. Khi cửa thang máy mở ra, một người phụ nữ khác định bước vào nhưng vị bác sĩ này đã nhanh tay nhấn nút đóng cửa thang máy lại và chọn tầng cao nhất. Tỏ ra ngạc nhiên, người phụ nữ trong thang máy trách ông ta vì sao lại bất lịch sự đến thế. Vị bác sĩ từ tốn trả lời: “Tôi vừa phẫu thuật cho người phụ nữ ấy xong đấy. Bà ta chết trong khi phẫu thuật rồi. Cô không thấy bà ấy mang chiếc vòng màu đỏ sao?”. Người phụ nữ nọ mỉm cười, giơ cổ tay lên: “Giống như cái này đúng không?”.

5. Người đàn ông không chân
Tối hôm đó, Long đứng đợi bạn đến đón ở nhà chờ xe buýt. Khi anh đang thả hồn vào những ca khúc phát ra từ điện thoại, một chiếc xe buýt tối tăm xuất hiện bất thình lình. Long giật mình và cho tạm dừng máy nghe nhạc. Cửa xe buýt mở toang nhưng Long không thể thấy ai bên trong vì quá tối. Long hỏi: “Có ai trong đó không?” và lùi lại vài bước. Rồi anh nghe thấy tiếng bước chân từ phía cuối xe buýt chầm chậm tiến lại gần cửa ra. Hoảng sợ, anh thở hổn hển, những bước chân trở nên gấp gáp hơn rồi cửa xe buýt đóng sầm lại. Chiếc xe nhanh chóng mất hút trong khoảng không. Long được một phen hú hồn. Bạn Long đến và hỏi vì sao mồ hôi anh nhễ nhại vậy, nhưng anh nói dối rằng mình không sao và chỉ muốn đi uống bia. Khi họ trở về nhà Long, bạn anh xin lỗi vì đến trễ. Long hỏi lí do thì người bạn ôn tồn kể: “Có một tai nạn giao thông xảy ra gần trạm chờ xe buýt anh đứng đấy. Chiếc xe buýt phát nổ và theo như những gì tôi biết thì hành khách duy nhất trên xe lúc đó là một người đàn ông không có chân”.






Posted on August 19, 2018 10:34:55 AM


11
Donate free




Đăng nhập để tham gia thảo luận! Hoặc bạn có thể bình luận bằng facebook ở dưới.