Anh - Việt ( Song ngữ ) Cinderella

Được viết bởi: 쾅 쾅 쾅


Cinderella:

Once, there lived a sweet tempered girl whose name was Cinderella. Unfortunately, her mother died young, and her father married again. His second wife had a sharp temper and her two daughters were just like her. In a word – horrid.



The horrid sisters loved to boss Cinderella. The first said:

“Cinders! It’s your job to clean the fireplace. That’s why you’re called Cinders! Get it?”
And before she had finished sweeping the grate, the second sister said


“Cinders! Don’t dawdle. Light up the fire and make me a hot bath with sweet smelling candles!”And as she was heating the bath, the horrid mother said, “Cinders! Why haven’t you been to the market yet?”

All day long, Cinderella swept, and scrubbed, and fetched and carried.

In winter, the young ladies were invited to the Royal Ball. For a whole month they tried on taffeta ball gowns, frilly petticoats, and strappy shoes. It was Cinderella, of course, who helped them in and out of their rich costumes, and who pressed and folded everything. Her own clothes were practically rags.

The big night came and poor Cinderella was left at home, sitting alone by the fireplace.

A mouse came up to her and said, “Dear, dear, don’t fret. A good fairy is outside, and she says that you shall go to the ball.”

Cinderella ran out to the courtyard where the good fairy told the young girl:

[style(orange)/“Be sure to leave the ball before the clock strikes midnight, or you will be more embarrassed than you ever have been in your life!”


A golden coach took her to the palace, and on the way she changed into a beautiful gown. When she entered the ballroom, all eyes were upon her, including those of her sisters who did not recognise her. The prince asked the new arrival to dance, not once, but again and again. Before the evening was out, he had fallen in love with the mysterious young beauty. He was about to ask for her hand in marriage when the clock began to strike twelve.

“Oh! You must excuse me!” exclaimed Cinderella and she ran for the door. As she dashed down the steps, one of her dancing slippers fell from her foot and she had to hop to the coach.

In the morning, the Prince found the lost slipper and ordered his servants to take it up and down the land until they discovered the foot that exactly fitted it.

When the Prince’s servants came to the house where Cinderella lived, her horrid sisters were eager to try on the slipper.

“It fits me perfectly,” said the first, but she could not shove her heal inside.

“You can call me, ‘Your Royal Highness’ because my foot fits better,” said the second. But it was clear that her foot was even less able to slip into the slipper.

The royal servant looked up and saw Cinderella sitting by the fireplace that she had been cleaning. There was a bit of soot on her nose, and it made her face all the more charming. He said:

“Would you care to try on the shoe, miss?”

“Why bother with her? She’s just the maid,” said the horrid sisters’ mother.


“I would like to try, thank you,” said Cinderella. Her foot slipped in perfectly.

“Who would have thought it? Our quest is complete,” declared the royal servant.

“What?” exclaimed the mother. “You’ve got to be kidding!”

“You idiot, you’ve got the wrong girl,” protested the horrid sisters.

But the servant was already calling for the coachman to take Cinderella to the palace, dressed in her rags, exactly as she was, and wearing her normal shoe on one foot, and her dancing slipper on the other.

As Cinderella left the house, the mother of the horrid girls cried out, “Good riddance! We’ve had enough of your cheek!”

But Cinderella knew that she had found true love, and the very next day, she and the prince were wed, and the bells rang out all over the land.


Lọ Lem

Ngày xửa ngày xưa có một cô bé hiền lành tên là Cinderella. Chẳng may mẹ cô mất sớm, nên cha cô bèn lấy vợ khác. Bà vợ sau này tính tình nóng nảy, lại thêm hai đứa con gái của bà ta y hệt bà ta nữa. Nói tóm lại, cả bọn xấu tính như nhau.

Hai chị em độc ác này rất thích sai khiến Cinderella. Đứa thứ nhất phán:

Lọ lem này! Bổn phận của mày là lau dọn lò sưởi. Bởi vậy tụi tao mới gọi mày là Lọ lem! Hiểu chửa? "

Nhưng cô bé chưa kịp quét lò sưởi xong thì đến lượt đứa thứ hai phán,

Lọ lem! Đừng có lề mề. Nhóm lửa pha nước nóng với nến thơm cho tao tắm đi !

Rồi khi cô đang đun nước tắm thì bà mẹ độc ác lên tiếng, “ Lọ lem! Sao mày còn chưa đi chợ nữa? "

Vậy là suốt cả ngày Lọ Lem phải quét dọn, cọ rửa và hầu hạ hết người này đến người kia.

Mùa đông đến là lúc các cô nàng được mời đi dự Dạ hội hoàng cung. Suốt cả tháng các ả cứ ướm đi ướm lại mấy thứ đầm dạ hội mỏng tang, váy lót xếp nếp, chưa kể giày dây nữa. Dĩ nhiên giúp cho hai ả mặc vào cởi ra mấy bộ đồ sang trọng đó, rồi ủi và xếp thứ này thứ kia lại đâu có ai khác ngoài Lọ Lem. Vậy mà quần áo của Lọ Lem thật chẳng khác nào giẻ rách.

Đến cái đêm trọng đại đó thật tội nghiệp Lọ Lem, cô bị bỏ ở nhà một mình, thui thủi bên lò sưởi

Có một chú chuột đến bên cô và bảo cô, “Bà chị dễ thương ơi, đừng lo. Có một bà tiên tốt bụng đang ở ngoài kia nói là chị sẽ được đi dự dạ hội đó”.

Lọ lem chạy ra sân thì bà tiên tốt bụng liền nói với cô bé:

Nhớ rời khỏi buổi khiêu vũ trước khi đồng hồ điểm chuông nửa đêm con nhé, nếu không thì con sẽ ngượng chưa từng thấy trên đời đấy con ạ!”

Thế là có một cỗ xe ngựa bằng vàng đưa cô đến hoàng cung và trên đường đi, cô cũng kịp thay một chiếc áo dạ hội xinh đẹp. Cô vừa bước vào phòng khiêu vũ thì mọi ánh mắt đều đổ dồn về cô, trong đó có cả hai em gái cô vì họ chưa nhận ra cô. Hoàng tử bèn mời khách mới đến ra khiêu vũ với chàng, mời hết lần này đến lần khác chứ không chỉ một lần mà thôi. Thế là đêm chưa tàn mà chàng đã phải lòng người đẹp trẻ trung đầy bí ẩn này. Đến lúc chàng chuẩn bị cầu hôn nàng thì bỗng chuông đồng hồ gõ mười hai tiếng.

Ôi! Xin chàng thứ lỗi! ", Lọ Lem thốt lên rồi chạy ào ra cửa. Vì phóng nhanh xuống cầu thang nên chân cô tuột mất một chiếc giày khiêu vũ, nhưng cô đành nhảy vội lên xe ngựa mà thôi.

Sáng ra Hoàng tử bắt gặp chiếc giày thất lạc bèn hạ lệnh cho gia nhân đưa chiếc giày đi khắp vương quốc tìm cho được bàn chân nào mang giày ấy vừa khít.

Khi người hầu của Hoàng tử đến nhà Lọ Lem, cả hai đứa em gái xấu xa của cô đều háo hức ướm thử chiếc giày này.

"Vừa khít với ta", cô thứ nhất nói vậy, nhưng cô ta không tài nào nhét gót chân vào được.

Cô thứ hai bảo, “Các ngươi xưng hô với ta là Thưa lệnh bà được rồi đấy, chân ta vừa hơn cơ mà”. Nhưng rõ ràng là chân cô ta còn khó nhét vào giày hơn cô kia nữa là.

Người hầu của hoàng tử chợt ngước lên thấy Lọ Lem đang ngồi cạnh lò sưởi mà chính tay cô đã dọn dẹp tươm tất. Có chút bồ hóng dính trên mũi cô, thế là khuôn mặt cô càng duyên dáng hơn. Ông nói :

"Cô vui lòng thử chiếc giày này nhé? "

Để ý nó làm gì? Nó chỉ là con hầu thôi mà", bà mẹ của hai đứa em xấu xa lên tiếng ngay.

Cho phép tôi thử ạ, cảm ơn ông", Lọ Lem nói. Quả là chân cô mang vào vừa khít.

" Ai mà ngờ được chứ? Vậy là chúng tôi đã tìm được người cần tìm rồi", người hầu của hoàng tử tuyên bố.

Cái gì? " bà mẹ thét lên. "Ông giỡn hả! "

" Đồ ngu, ông chọn nhầm người rồi," hai chị em xấu xa phản đối.

Nhưng lúc đó người hầu đã gọi người đánh xe đến đưa Lọ Lem về cung, một Lọ Lem ăn mặc rách rưới, có sao để vậy, chân này mang chiếc giày thường ngày, chân kia thì xỏ vào chiếc giày khiêu vũ.

Khi Lọ Lem bước ra khỏi nhà, bà mẹ của hai cô em xấu xa gào theo, "Thoát cái của nợ rồi! Tụi tao chán cái thói đỏng đảnh của mày lắm rồi! "

Thế nhưng Lọ Lem biết mình đã tìm được tình yêu đích thực và ngay ngày hôm sau, nàng cùng Hoàng tử đã nên duyên vợ chồng với nhau trong tiếng chuông vang rền bờ cõi.

========================THANKS FOR READING !!!========================

Posted on January 10, 2017 07:43:20 PM


7
Donate free




Đăng nhập để tham gia thảo luận! Hoặc bạn có thể bình luận bằng facebook ở dưới.