Truyện[HotaBook - #Sơn - Chương 2: Ru-bi hòa hợp lối sống của người dưới lòng đất] Nhật ký ru-bi

Được viết bởi: Hust IT1


Giới thiệu



Tác giả: Sơn
Bút danh: To-Ku-onii

Nhật ký ru-bi


Nhật ký ru-bi là một câu chuyện kể về chuyến phưu lưu của ru-bi tới vương quốc dưới lòng đất đã làm thay đổi con người ru-bi,… Đến cuối chuyện ru-bi đã thay đổi suy nghĩ của mọi người trên trái đất.

Câu chuyện gồm 7 chương:
+ Chương 1: Sự khởi đầu.
+ Chương 2: Ru-bi hòa hợp lối sống với con người dưới lòng đất.
+ Chương 3: Thay đổi đổi con người Ru-bi.
+ Chương 4: Ru-bi bị bắt.
+ Chương 5: Ru-bi tham gia phe của người dưới lòng đất.
+ Chương 6: Chiến tranh bắt đầu.
+ Chương 7: Chiến thắng thuộc về con người dưới lòng đất và kết thúc.





Chương 2: Ru-bi hòa hợp lối sống của người dưới lòng đất



Năm 2050, ngày 18 tháng 9
Sau khi chúng tôi được đưa xuống dưới lòng đất, chúng tôi được lệnh là phải tản ra thành nhiều đội tấn công ở nhiều căn cứ cử người dưới lòng đất, nhưng riêng mình tôi chỉ đi đơn T_T, tôi tiến sâu vào thành phố chính dưới lòng đất nơi đó rất đẹp, động vật sinh vật trông rất lạ , đột nhiên tôi nghe thấy tiếng uuuuu… tôi dật mình ngẩn mặt lên trời thì thấy một con cá vơi rất to và có cánh trên lưng con cá voi có nhiều người ở trên đó có lẽ đó là Phương tiện di chuyển của họ, nơi đây có rất nhiều dụng cụ lạ, văn minh ở đây rất phát triển, tôi bắt đầu cảm thấy hứng thú nhưng tôi cũng không quên nhiệm vụ của mình, tôi liền tìm một chỗ nghỉ ngơi để đợi lệnh tấn công, tôi đi thẳng một lúc thì thấy một cái quán có đồng đội của tôi ở đó tôi liền tới hỏi thì hóa ra cái quán này là căn cứ tạm thời. sau khi tôi nghỉ được một lúc tôi ra ngoài tìm hiểu về thành phố dưới lòng đất này, có vẻ người dân ở đây khá thân thiện, tôi đang đi thì thấy một đừng bé hẹp và tôi, tôi nhìn vào thì thấy một bà lão đang bị bọn cướp chặn đường, hóa ra nơi nào cũng có kẻ tốt người xấu. Tôi chuẩn bị đến cứu thì, bà lão liền nói “Đừng đùa với tao coi chừng tao xử mày” câu đó làm tôi giật cả mình, một tên cướp liền tán bà ta thì bà ta né đòn rồi dùng củi chỏ phập một phát vào mồm tên cướp rồi cầm tay hắn vật hắn ra nằm rồi dùng kỹ thuật khóa tay rất pro, làm cho tôi đứng há mồm không nói được gì, bà lão liền đi về phía tôi và nói “Cảm ơn cậu, nhưng đừng coi thường tôi coi chừng tôi xử cả câu”, tôi toát mồ hôi, nói xong bà lão đi và cười, tôi đoán bà lão đó là một võ sư, tôi liền nói từ xa hỏi bà lão: “Thưa bà!, bà có thể cho cháu biết bà là ai không ạ!”, bà lão nói “Ta là Mãng Long Quá Giang” rồi bà lão biến mất ~~~~~ ta tà ta tôi sẽ luôn nhớ kỷ niệm ấy~ À mà khoan đã quay về thực tế hóa ra là tôi tưởng tượng -_-. Lúc này tôi vẫn đang ở ngoại đi dạo…, tôi liền tự nhủ “mình ảo tưởng ác quá có lẽ nên kiềm chế…”, tôi đi dạo một lúc rồi đến một chỗ công viên ngồi nghỉ , trong lúc tôi ngồi nghỉ thì thấy một số đứa con nít đang bắt nạt một bé trai, tôi liền đến để ngăn…. Khi tôi đuổi mấy đứa con nít bắt nạt đi thì bé trai liền cảm ơn và bỏ chạy, nó làm tôi nhớ đến Sakura trong buổi tập huấn từ buổi hôm đó tôi không biết Sakura đang ở đâu. Bụng tôi bắt đầu kêu ùng ục, có lẽ đã đến giờ ăn trưa, trời cũng bắt đầu hơi tối, tôi chợt nghĩ ra! Mình đang ở dưới long đất! sao lại có mặt trời được, tôi liền ngẩng lên trời nhìn về phía ánh sang tôi thấy ánh sáng đó giống như mặt trời, khi tôi nhìn kỹ thì thấy hóa ra đó là một loại công nghệ phát sáng tiên tiến. Và tôi đã nghĩ rằng có gì đó không đúng…, bụng tôi càng ngày càng kêu to tôi liền chạy về căn cứ để nhận thức ăn… chúng tôi thường ăn lương khô (1), sau buổi ăn trưa chúng tôi về phòng của mình trong căn cứ để nghỉ ngơi, đến phòng tôi chợp mắt lúc nào không biết, lúc tỉnh dậy thì trời đã tối tôi ra ngoại tìm hiểu về thành phố tiếp lúc ra ngoài tôi thấy cảnh đẹp ở đấy rất tuyệt vời đèn chiếu sáng đường phố sáng rực, tôi nhìn lên trời thấy có rất nhiều đốm trắng đang di chuyển, đó là những con côn trùng bé có khả năng phát sáng giống như đom đóm vậy, thành phố thật là nhộn nhịp, nó làm cho tôi muốn ở lại đây và cảm thấy không muốn lên trên kia và quay về chỗ chán ngắt đó~, tôi cảm thấy rất được thoải mái, nó cho tôi một cảm giác vui sướng trong người mà tôi chưa từng thấy trước đây, thật tuyệt vời. sao vài lần đi dạo thì tôi đã học được một số thứ ở đây, VD: con gái ở đây rất thích tụ tập thành một nhóm nhỏ để nói chuyện với nhau, ở chỗ tôi con gái thường xa lạ và không tiếp xúc nhiều. cách ăn ở đấy cũng khá lạ khi họ ăn họ dùng dụng cụ ăn được gọi là đũa, tôi đã từng thử dùng nhưng khá là khó, và trước khi ăn họ thường nói một câu “chúc mọi người ăn ngon, Sơn hoàng mang phước (++)” có lẽ đó là một lời cầu nguyện chăng?, khi tôi nhìn đồng hồ thì thấy đã rất tối rồi, tôi về căn cứ và đánh một giấc….

Năm 2050, ngày 19 tháng 9
Khi tôi tỉnh dậy thì tôi và một nhóm người nữa được giáo cho một nhiệm vụ là đột nhập nhập vào căn cứ Tosuka (2) ngay gần chỗ sân rộng sát căn cứ để ăn cắp kế hoạch của quân đội. Khi được giáo nhiệm vụ chúng tôi bắt đầu làm quen với nhau để hỗ trợ tốt thì trong đó có Shi-ni-co, yuu-eto-ku, sakura và he-ru. Hờ hờ… người quen gặp nhau :D, mọi người cũng làm quen và khá thân thiện trừ 2 người yuu-eto-ku và shi-ni-co hai người đó có vẻ không ưa nhau
-_-. Chúng tôi bắt đầu công việc vào buổi chiều….

Năm 2050, ngày 19 tháng 9, buổi chiều
Chúng tôi được đưa cho một bản đồ căn cứ đó, sau đó chúng tôi bắt đầu tiến hành lên đường xâm nhập vào căn cứ Tosuka (vài phút sau…), chúng tôi đã đến căn cứ có vẻ an ninh không chặt lắm chúng tôi bắt đầu bàn kế hoạch, chúng tôi chia thành 3 nhóm: nhóm 1: he-ru, Shi-ni-co. nhóm 2: tôi và yuu-eto-ku, cuối cùng nhóm 3: chỉ có sakura. Kế hoạch như sau: chúng tôi thấy sakura giống loli nên chúng tôi sẽ cho sakura đánh lạc hướng lính canh, lúc đầu tôi nghĩ không được nhưng không ngờ bọn lính này gà mờ -_-. Sau đó nhóm 1 và 2 đột nhập vào trong nhóm 3 đợi ngoài, sau khi vào căn cứ chúng tôi tiến thẳng vào trung tâm, ở đây không có bảo mật gì cao. Sau vào trung tâm ở đây có rất nhiều lính canh trên 50 người chúng tôi sẽ cho nhóm 1 đánh lạc hướng bớt số lính trên, rồi tôi và yuu-eto-ku xửa những tên còn lại và ăn cắp kế hoạch quân đội kế hoạch diễn ra suôn sẻ, sau khi lấy được kế hoạch chúng tôi liền thông báo cho nhóm 2 rút lui nhóm 3 sẵn sàng xe để đi, khi đang chạy tôi vô tình đánh rơi kế hoạch, tôi quay lại lấy thì vô tình đọc được là “Bản tuyên ngôn hòa bình: Không chiến tranh xảy ra, làm hòa với con người trên mặt đất….” tôi đọc được một lúc thì quân lính đã đuổi theo sau yuu-eto-ku gọi tôi và liền chạy ra khỏi căn cứ, nhóm 2 đã ra ngoài trước tôi và yuu-eto-ku nhảy lên xe, chúng tôi đã chốn thoát và trên đường trở về căn cứ thông báo cho chỉ huy (vài phút sau…). Chúng tôi đã đến căn cứ và đã thông báo lên tổng chỉ huy, lúc đó tổng chỉ huy đọc bản kế hoạch và cười rất to và chỉ có tôi biết ông ta nghĩ gì, vì ông ta đang sướng vì việc chiếm vương quốc dễ hơn ông ta tưởng, chúng tôi được quay về phòng nghỉ ngơi trong lúc đi về phòng thì tôi đã suy nghĩ rất nhiều liệu việc làm của tôi có đúng?, khi tôi đến phòng tôi liền chạy đến chỗ yuu-eto-ku hỏi thăm vì chúng tôi lâu ngày không gặp, khi tôi hỏi em ấy liền đỏ mặt và không nhìn thẳng vào mắt tôi, tôi hỏi có chuyện gì thì em ấy trả lời ngấp nga ngấp ngức nói “Em… Chào…. Anh..” tôi chào lại rồi em ấy nói tiếp “lâu… rồi chúng ta… không gặp nhau….. nhỉ?” tôi trả lời “ừ kể từ ngày ấy…”, em ấy liền không nói gì chạy vào Phòng rồi đông cửa tui đến đấy thì nghe thấy em ấy gào lên tui dật bắn hết cả mình tui liền về Phòng nắm ngủ và suy ngẫm…..

Kết thúc chương 2



Ghi chú chú về những từ ngữ có trong chương 2:
(+) Nhân vật chính ảo tưởng?? => Ảo tưởng sức mạnh giống tác giả thôi :D
(++) Sơn Hoàng => Tên đầy đủ là Nguyễn Hoàng Sơn (tên tác giả. tại tác giả muốn tham gia vào truyện nên… :D) là một vị thần tối cao nhất trong các vị thần, và vị thần này là thần đã sáng tạo ra trái đất. Vị thần này cũng đảm nhiệm thực hiện điều ước hồi sinh trong Chương sau… (vị thần này rất ngầu :D)
(1) lương khô => là loại thức ăn được quân đội FTL rất ưu chuộm vì có thể bảo quản lâu, nhiều chất dinh dưỡng
(2) Tosuka => là một căn cứ được dấu ở dứoi một cái sân rộng nhất thành phố dưới lòng đất căn cứ đó không dễ gì phát hiện



Chương 3 Thay đổi đổi con người Ru-bi.



Tác giả chưa viết xong

Posted on August 06, 2018 07:21:08 PM


9
Donate free




Đăng nhập để tham gia thảo luận! Hoặc bạn có thể bình luận bằng facebook ở dưới.