“Tụi bây mà đụng đến Xu Xu là coi chừng tao đó!”
“con Xu rồi sẽ lấy thằng Đường làm chồng"
, rồi bọn họ cười hô hố lên.. Tôi đâu có thấy gì đáng cười, nếu mà có lấy Đu Đu làm chồng thật, thì cũng tốt thôi, cậu ấy luôn bảo vệ tôi mà, đổi lại tôi giúp Đu Đu làm bài kiểm tra Toán.. “127! con gái anh thuộc nhóm cực kỳ thông minh!”
“Cái gì??”
“ông có lộn không? nó khờ lắm, y như bị bệnh kém phát triển trí tuệ vậy!”
T_T
“chỉ là phản ứng cư xử thôi, không có liên quan đến trí tuệ. cô bé có tư duy logic và đầu óc nhạy bén hơn người bình thường nhiều..”
“con Xu khờ nhà tui là thần đồng đó nghen”
, ặc ặc.. Cả ông nội cũng tự hào, vỗ ngực– “dòng họ nhà ông mày mà..!”
Chắc là vậy… “hay Đu Đu chuyển qua học với tớ nhé?”
“Thôi, nhà tớ không có nhiều tiền vậy.”
“nhưng tớ phải học ở đó 1 mình sao?hic hic”
“17 tuổi chứ có phải hồi bé đâu, ráng tự lo đi. tớ đâu phải là cận vệ của cậu!”
“sau này sẽ học dở đi để bị đuổi khỏi trường đó, về lại trường mình học chung với cậu”
“đồ khờ”
“Hôm nay lớp mình có 1 bạn mới–bạn này vừa nhận học bổng do thầy Hiệu trưởng trường ta đích thân tuyển chọn.”
“Tớ tên là Trường Xuân.”
“Chào, Trường Xuân. Ở đây còn chỗ trống nè!”
“Ừ, Xuân, em đến ngồi cạnh Hương Kim nhé.”
“cảm ơn nhé.”